Wednesday, November 23, 2016

Ngày 1

23.11.2016 - Thứ Tư trước lễ Thanksgiving.

Thật tuyệt vời khi tôi bật nút "ON" tiếng ồn của động cơ máy bay chợt như im bặt. (Nếu chỉ mang vào tai mà không bật "ON", cái headphone với noise cancellation chỉ làm giảm bớt một phần nào những tiếng động bên ngoài.)

Những dòng nhạc nhè nhẹ làm cho tôi cảm thấy lâng lâng và lắng hẳn lại sau những ngày bận rộn chuẩn bị lên đường và một buổi sáng hấp tấp chuẩn bị.

Các cô tiếp viên cũng vừa xong công việc phục vụ mọi người bữa ăn trưa. Hôm nay tôi thấy hãng máy bay cho món ăn thịt bò hầm với cà-rốt, green bean và khoai tây cũng khá ngon miệng. Thêm vào đó một ly rượu đỏ loại nhẹ làm thêm thú vị. Vậy mà nói đến thức ăn trên máy bay thường thường ai cũng lắc đầu chê.

Đèn cabin đã tắt. Hành khách biết rằng họ sẽ có một khoảng thời gian để chợp mắt cho đến bữa ăn tối ... trên chuyến bay dài 14 tiếng đồng hồ này.

Hồi tâm một chút tôi nói với Chúa: "Thế này là con bị kẹt ngồi ở đây rồi, không thể chạy lăng xăng, không thể than phiền thiếu giờ gặp Chúa nên không chỉ gặp qua loa được nữa! ... Con ước ao có ai chế ra một cái "activity cancellation" nữa để có thể làm lặng mọi sóng gió bên ngoài kia mà chỉ cần một cái nút "ON".

Chúng tôi 4 người đại diện CLC Mỹ đến với anh chị em CLC VN trong vai trò bảo trợ họ làm thủ tục gia nhập CLC Thế Giới, sau đó tổ chức một workshop trình bày về lối sống này. Tuy nhiên đây là một thách đố không nhỏ vì chưa có đầy đủ ý niệm môi trường sinh hoạt của anh chị em bên quê nhà. Chúng tôi loay hoay với nhiều câu hỏi trong đầu hơn là những giải đáp và dự định. Bước đi trong hoang mang mơ hồ và mò mẫm và lắng nghe tìm ý Chúa.

Những dòng nhạc của Margaret Rizza giúp tôi lắng đọng và mở lòng chờ đợi để Chúa dẫn đi, tôi chỉ cần biết mở mắt nhìn. Tôi cần đem lòng yêu mến hướng về anh chị em trước đã.

Trong thinh lặng sâu xa một cảm giác êm dịu len lỏi trong lòng như một lời thì thầm chúc bình an. Nhưng cơ thể thì mệt mỏi vì phải chịu đựng cái độ khô khá cao trong máy bay và ngồi một chỗ lâu giờ ...

Mơ màng một chút tôi chợt thấy đèn bật sáng, các cô tiếp viên hàng không bắt đầu lo cho bữa ăn tối.


No comments:

Post a Comment